Thứ Tư, 14 tháng 12, 2011

Viết cho ông yêu!!

   2 hôm nay ông nội bị quẹt xe, con sợ lắm! tự dưng con liên tưởng đến giấc mơ đêm hôm trước con mơ...sợ...con sợ giống như giấc mơ.... điều làm con sợ nhất!!
    Con quyết định xin nghĩ cuối tuần để về thăm nội....nhất định con sẽ về....
Con nhớ ngày con còn nhỏ, Nội là người dạy con viết văn, dạy con vẽ, dạy con làm thơ....nhiều nhiều lắm....Con vẫn nhớ như in lúc còn nhỏ xíu, con là con nhỏ nghịch như quỹ sứ....hễ nội xách cây roi dọa đánh đòn là con lại chạy băng ra đường la toáng lên... Nội hỏi ra đó làm gì? con nói đi kêu công an bắt nội vì nội dám đánh con nít....buồn cười ghê gớm, cái tuổi lên 3 mà đã lém lĩnh như vậy rồi...
  Thời gian cứ trôi cứ trôi, con ngày càng lớn, nội ngày càng già hơn....
Con càng tiếc hơn cái thời gian còn bé khi ở bên cạnh nội, con dường như quá quen với sự thương yêu một chiều....rồi dần sao lãng việc chăm sóc ông....có lẽ con nghĩ việc đó có ba mẹ và các cô, bác lo rồi....con vô tư đến thế đó....
    Ngày con lấy chồng, nội vừa vui vừa buồn....vui vì cuối cùng cái ngày con được hạnh phúc cũng đã tới....buồn vì con lấy chồng xa....và nội biết rằng con sẽ ít về thăm nội hơn....
          Từ đó con dần dần thấy hối tiếc, con chỉ mong mình được gần ông, được chăm ông từng bữa cơm, từng giấc ngũ....và điều đó với con bây giờ vẫn chưa muôn...chưa muộn...Con chợt nhận ra mọi thứ thiêng liêng vẫn còn...con chỉ mong thời gian sẽ còn dài mãi, dài mãi để nội sống mãi bên cạnh con....
    Nhìn ánh mắt nội thiệt vui khi thấy bóng dáng tụi con về trước cửa, có lẽ con chưa được làm cha mẹ, chưa được làm ông bà, nên con không thể hiểu được niềm vui của nội bây giờ....nó chan chứa thương yêu nhiều quá!! Vậy mà công việc cứ cuốn con dần xa dần xa gia đình....trước thì tranh thủ 1 tháng về 1 lần ...giờ thì 2 tháng, 3 tháng...thậm chí còn dài hơn....con không thể đỗ lỗi cho cơm áo gạo tiền...nhưng thật sự nó là vậy....
           Nhưng con không để công việc cuốn mình theo nó nữa, con sẽ để nó cuốn theo mình....con sẽ không để mình sẽ hối hận trong tương lai... Không chỉ riêng nội mà cả gia đình thân yêu của con nữa...
  Ngày mai con sẽ về.................

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét